Saturday, March 28, 2009

Một chút tản mạn

Một chút tản mạn trong buổi học đầu tiên

NGUYỄN THU GIANG

Nhân ngày khai giảng năm học đầu tiên

TrườNG BTVHCN 1- Thủ Đức, tháng 3/1976

Bước lên thang trường mà cứ ngỡ đang mơ,

Đời nô lệ có bao giờ được thế ?

Lớp lớp cha ông qua bao thế hệ,

Suốt cuộc đời chỉ làm nghề ở đợ,

Ôi trường của ta tên thật dịu hiền,

Và thân thương như một làng kháng chiến,

Ai biết đất này bao năm giặc chiếm,

Có trường nào chỉ dành để CÔNG - NÔNG ?

Ôi có Đảng quanh vinh, có bác Hô@ vĩ đại,

Dìu dắt chúng ta hướng tới tương lai,

Giặc tan rồi, đời lại đổi thay,

Mơ ước lớn nay đã thành sự thật.

Dẫu ta chưa bước chân vào đại học,

Song, hạnh phùc cũng đã lớn lao rồi,

Dẫu ta chưa có nhà riêng, giường nệm...

Đất nước còn nghèo chỉ tạm thế thôi.

Mơ ước chúng ta phải đâu như vậy,

Là tiềm tàng trong lòng đất chôn sâu,

Hãy đào lên xây Tổ quốc mạnh giàu,

Dựng thiên đường ngay trên trần thế,

Để dân ta ai cũng có cơm áo, học hành ...

Ôi trân trọng thay Thầy gọi ta Đồng chí,

Nghe đậm đà, mến thương, cao quý,

Ôi đẹp đẽ thay những học trò chống Mỹ,

Mang đến trường cả dũng khí của quê hương,

Có anh bao năm trường bám Củ Chi - đất thép,

Có chị đã từng phá vòng vây địch,

Có đồng chí là giao liên, du kích,

Đã để lại chiến trường một phần xương thịt,

Có anh là chiến sĩ tham gia chiến dịch,

Giải phóng Sài gòn là người chiếm lĩnh đầu tiên,

Có người mười năm sống trong "chuồng cọp",

Vẫn bền gan chiến đấu kiên trung,

Ôi mỗi con người đều có mối thù chung,

Nên mỗi cuộc đời là một bài ca anh hùng.

Trận tuyến hôm qua trên chiến trường lửa đạn,

Tiêu diệt quân thù giành độc lập tực do,

Trận tuyến hôm nay: kiến thiết quê hương,

Chống đói, nghèo, tối tăm, lạc hậu...

Hãy chiến đấu, xông lên, chiến đấu!

Ôi trách nhiệm nặng nề thời đại giao cho giai cấp,

Phải làm chủ khoa học, phải làm chủ cuộc đời,

Ôi những con người chỉ có nghề ở đợ,

Bước lên thang trường còn ngập ngừng run sợ,

Mà giờ đây làm chủ những con tàu,

Đưa đất nước đói nghèo vượt sóng đại dương...

Hỡi tất cả chúng ta -những chiến sĩ Công Nông,

Hãy bình tĩnh kiên trì chiến đấu,

Hỏi biển khơi đâu sắt ? đâu dầu?

Hỏi TháP Mười con rạch nào phải khơi sâU ?

Hỏi Cao nguyên ngọn đồi nào cần san bớt ? ...

Để ta quy hoạch lại đất nước, quê hương.

Và xa hơn, hãy tìm tòi bí mật của đại dương,

Hãy mở đường cho dân ta vào vũ trụ,

Kêu gọi loài người trên tinh tú xa xôi,

Cùng với nước Việt Nam anh dũng tuyệt với,

Hãy chiến đấu cho hòa bình nhân loại.

NGUYỄN THU GIANG

Tháng 3 1976

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home